Trường tư thục Spring Valley ở hạt Pinellas, bang
Florida, không có lớp học hay giáo viên, học sinh tự học mọi thứ mà các
em muốn.
Ba mươi học sinh từ 5 đến 18 tuổi ở ngôi trường này
không có điểm số hay bài tập về nhà. Học sinh tự quyết định khi nào mình
tốt nghiệp.
Tại bang Florida, các bậc cha mẹ tham gia
quyết liệt vào các cuộc họp hội đồng trường và ảnh hưởng rất lớn đến mọi
thứ ở đó. Vì thế, trường Spring Valley là một cuộc thử nghiệm gây ra
nhiều tò mò.
Quyền biểu quyết của học sinh vượt xa
bốn người lớn trong trường. Những đứa trẻ ở trường Spring Valley có thể
sa thải hoặc thuê nhân viên, nhận hoặc đuổi học sinh và quản lý chi
tiêu.
"Các bậc phụ huynh phải học cách tin tưởng
vào học sinh và môi trường ở đây", Diane Ballou, người sáng lập trường
nói, nhận định điều này có thể sẽ khó khăn đối với một số ông bố, bà mẹ.
"Học
sinh có thể nghiên cứu bất cứ thứ gì, kể cả các vấn đề xã hội và chính
trị, và không có chương trình giảng dạy. Chúng tôi tin rằng tất cả sẽ
đồng ý với quyết định của học sinh", ông chia sẻ thêm.
Ngôi
trường mở cửa vào năm 1997, theo mô hình của trường Sudbury Valley
thành lập ở bang Massachusetts năm 1968. Phương pháp Sudbury đã được áp
dụng ở khoảng 50 trường học khắp thế giới.
Tuy
phương pháp này thường bị chỉ trích vì không đảm bảo học sinh học được
những điều cơ bản, những người ủng hộ cho rằng không cần phải biết tất
cả mọi thứ, và học sinh cuối cùng sẽ tự học được những điều cần thiết
khi trưởng thành.
Rich Collins, một nhà phát triển
phần mềm đã nghỉ hưu và là nhân viên tại trường, cho biết: "Các nhân
viên có thể hướng dẫn nếu học sinh yêu cầu, nhưng trên thực tế, chúng
thường tự tìm hiểu lấy".
Ở bên ngoài trường là một tấm biển ghi:
"Trường Spring Valley, nơi tôi học những điều không thể dạy được". Phía
sau, trẻ em chơi đùa dưới những cây sồi. Cửa trước mở ra một nhà bếp đầy
đủ vật dụng và một khu sinh hoạt chung rộng rãi với lò sưởi bằng đá.
Vào
một ngày thứ ba, lúc 10h30 sáng, Juliette LeDoux, 11 tuổi, ngồi ở một
chiếc bàn dài và chơi bài với Alice Collins, 10 tuổi. Em gái của Alice
là Lucie, 13 tuổi, đang ăn một thanh kẹo gần đó. Em đến trường lúc 9
giờ, nhưng đã ra ngoài một lúc để đi mua sô cô la. Kế hoạch trong ngày
của Lucie là xem video trên YouTube để tìm hiểu về diễn xuất và luyện
tập bóng đá. Trong khi đó tại phòng truyền thông, các học sinh ngồi chơi
điện tử với nhau.
Lúc 11h30 diễn ra cuộc họp hàng
tuần của trường, cuộc họp duy nhất mà mọi người phải tham dự. Chủ tịch
cuộc họp, Christian S. Brzezinski, 18 tuổi, mở đầu buổi họp với thông
báo rằng ai đó đã đóng cửa phòng tắm khi không sử dụng. Đây là lúc để
các học sinh đưa ra ý kiến và thông qua những luật lệ mới.
Nếu
không thích một quy tắc nào, học sinh sẽ thay đổi nó. Đã có một số cuộc
tranh luận sôi nổi trong những năm qua, chẳng hạn như lệnh cấm súng đồ
chơi hay quy định rằng học sinh chỉ có thể bị ướt nếu mang theo khăn
tắm.
Các nhân viên cho hay, học sinh các trường
Sudbury có nhiều khả năng trở thành nghệ sĩ hoặc doanh nhân hơn là các
nhà khoa học. Trong bốn học sinh tốt nghiệp gần đây nhất của trường, một
em trở thành sinh viên đại học, một người làm nhân viên pha chế rượu,
một chuyên gia dinh dưỡng và một người lái xe tải.
Brzezinski
muốn trở thành phi công và đã dành hàng giờ trong trò chơi mô phỏng
chuyến bay thực tế ảo được mang từ nhà. Cậu đang cân nhắc việc tốt
nghiệp trong học kỳ này và muốn làm việc tại hãng hàng không Delta, nơi
nhân viên có thể thành phi công sau hai năm.
Cậu
bắt đầu học tại Spring Valley lúc 4 tuổi và đã học đọc và viết thông qua
các trò chơi điện tử. Lúc cậu học nhiều nhất ở trường là khi làm dự án
cho hướng đạo sinh xây dựng hàng rào bảo vệ cồn cát.
Đối với Brzezinski, trường học truyền thống khuôn khổ quá mức, và chắc chắn không dành cho mình.
Holtzeker
Gamili, 14 tuổi, học tại Spring Valley từ năm 8 tuổi, sau khi gia đình
chuyển đến từ Israel. Em yêu âm nhạc, và đã học hợp âm từ một học sinh
lớn tuổi hơn, chuyện em tin là hiếm gặp ở trường học truyền thống. Em
cũng giúp một cậu bé nhỏ tuổi hơn học toán cơ bản.
Holtzeker
Gamili đã nhờ nhân viên trường dạy môn đại số. Điều này có thể giúp em
có cơ hội vào đại học và nhiều thứ khác. Gamili chủ yếu dành thời gian ở
trường để vẽ hoặc giao lưu, thi thoảng đọc sách.
Em
có chút lo lắng rằng mọi người sẽ nghĩ học sinh ở đây lười biếng, nhưng
"khi bạn học được điều gì đó bạn muốn, kết quả sẽ rất tốt", Gamili nói