Nhà nghèo, theo nghề "cầm phấn" để giúp đỡ người cùng hoàn cảnh
Thầy
Nguyễn Văn Hải (1991) sinh ra tại mảnh đất Thuận Thành (Bắc Ninh). Hiện
nay, Thầy Hải công tác tại Trường Cao đẳng Công nghệ và Nông Lâm Đông
Bắc.
Thầy Hải không xuất thân từ nghề giáo. Sau
khi bước chân khỏi cánh cửa Trường Đại học Lâm nghiệp (Hà Nội) chàng
trai Bắc Ninh đã có quãng thời gian trải nghiệm khi đi làm việc tại
doanh nghiệp.
Sau 3 tháng làm việc, thầy Hải được người quen giới
thiệu về việc học và thi sư phạm. Thầy đắn đo, suy nghĩ và quyết định
thi vào con đường "cầm phấn".
Tại thời điểm đó, thầy Hải nghĩ
rằng: "Nếu tôi trở thành thầy giáo, tôi sẽ có thể vừa mưu sinh, vừa giúp
đỡ được cho những em học sinh có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn như tôi".
Thầy Hải cho rằng, việc có cơ hội công tác trong ngành giáo dục
vừa là duyên số vừa là trách nhiệm: "Ban đầu tôi nghĩ là duyên số vì
lựa chọn đầu tiên của tôi không phải nghề giáo nhưng về sau thì chắc
chắn là trách nhiệm bởi giờ đây tôi đã trở thành một phần của nơi đây và
giúp các em học sinh thoát khỏi "cái bóng" nghèo khó".
Sinh ra trong gia đình khó khăn, bố
có sức khỏe không được tốt, mẹ là trụ cột gia đình, thầy Hải từng phải
chịu nhiều thử thách. Tuy nhiên, bố mẹ vẫn luôn mong muốn thầy đi học để
có một tương lai xán lạn.
Năm 21 tuổi, biến cố gia đình xảy ra, mẹ mất, kinh tế gia đình chênh vênh nhưng thầy Hải vẫn cố gắng đi học.
"Thời
điểm đó, tôi đang học năm 3 nên đi học nhiều và không có thời gian nghỉ
nên không thể đi làm. Tuy nhiên, nhà tôi vẫn cố gắng nuôi tôi học hành.
Tôi cũng biết tâm nguyện của bố mẹ nên chỉ có thể phấn đấu học và đi
làm thêm kiếm tiền phụ giúp gia đình vào những ngày nghỉ", thầy Hải nhớ
lại.
Quặn lòng khi chứng kiến hình ảnh túng thiếu của học sinh vùng cao
Khi
lên miền núi "cõng chữ" chứng kiến các em học sinh dân tộc thiểu số
nghèo khổ, thiếu cơm ăn áo mặc, thầy lại thấy chạnh lòng, đồng cảm với
những lớp người ở huyện miền núi Hữu Lũng (Lạng Sơn).
"Nhìn
các em, dường như tôi thấy được bản thân tôi của trước đây. Hình ảnh
những ngày xưa cũ ùa về khiến tôi cay cay mắt, tôi hạ quyết tâm sẽ ở lại
đây giúp đỡ để các em có tương lai tươi sáng hơn", thầy Hải xúc động
nói.
Thầy Hải vẫn nhớ như in ngày đầu tiên đến công tác tại ngôi
trường miền núi phía Bắc nước ta. Ấn tượng đầu tiên trong ngày đi dạy
của thầy chính là những cung đường đầy rẫy nguy hiểm, khúc khủyu và cheo
leo.
"Những học sinh nơi đây rất khác so với những bạn học tôi
gặp ở miền xuôi. Ở đây đa số các bạn là học sinh vừa học hết lớp 9.
Người dân nơi đây chủ yếu là dân tộc thiểu số, hơn 90% là hộ nghèo, hộ
cận nghèo.
Đặc biệt, do sinh ra ở vùng đặc biệt khó khăn nên nhận
thức của các bạn chưa tốt. Vì vậy, tôi lại càng thương con người nơi
đây, hoàn cảnh nghiệt ngã đưa đẩy họ vào cuộc sống khốn khó không ai
muốn", thầy Hải tâm sự.
Với thầy Hải, hành trình giảng dạy gần 10
năm không mấy dễ dàng. Tuy sống trong khổ cực đã quen nhưng thầy vẫn gặp
nhiều khó khăn bởi điều kiện sống, sinh hoạt.
Cũng như các thầy cô ở các huyện miền núi, thầy Hải phải đến nhà vận động học sinh và phụ huynh
cho con em đến trường đi học. Ngoài ra, thầy Hải cùng các đồng nghiệp ở
trường còn phải đi sang các huyện, các tỉnh khác để giảng dạy.
Theo
thầy Hải, việc các học sinh dân tộc thiểu số ít được tiếp cận với việc
học một phần là do nhận thức bị ảnh hưởng từ các thế hệ đi trước.
"Cha
mẹ các em vẫn chưa thấy vai trò quan trọng của việc học. Bên cạnh đó,
phong tục tập quán của từng vùng cũng ảnh hưởng đến suy nghĩ và lựa chọn
của các bạn sinh viên.
Theo tôi, chính sách
của Đảng, Nhà nước đã và đang tạo điều kiện, hiện tại đội ngũ giáo viên
chỉ cần thông tin và định hướng làm sao cho thật đầy đủ và kịp thời,
làm sao mà để tư duy của các bạn, các bậc phụ huynh thấy được vai trò
quan trọng của việc học nữa thì có lẽ vấn đề giáo dục trên vùng cao sẽ
được giải quyết", thầy Hải nói.
Giáo án và tình người
Với
tấm lòng yêu nghề, thầy Hải đã đạt được nhiều thành tích và bằng khen
từ trường, tỉnh đoàn. Đặc biệt, trong năm nay, thầy vinh dự nhận được
giải Nhất kỳ thi hội giảng nhà giáo giáo dục nghề nghiệp.
"Để đạt
được thành quả như ngày hôm nay là cả một quá trình phấn đấu của tôi
trong nhà trường. Tôi ý thức được trách nhiệm của bản thân và cảm thấy
vinh dự khi được tham gia kỳ thi. Do đó, tôi đã chủ động trao đổi, học
hỏi kinh nghiệm từ đồng nghiệp đã tham gia kỳ hội giảng trước.
Đặc
biệt, tôi đã xác định trước được nội dung phương pháp để bài giảng được
thể hiện một cách sinh động nhất để các em có thể tiếp thu một cách dễ
dàng. Bên cạnh đó, tôi xin chân thành cảm ơn sự hỗ trợ và tạo điều kiện
từ nhà trường và đồng nghiệp đã giúp đỡ tôi trong thời gian qua", thầy
Hải tâm sự.
Trải
lòng về ngành "cầm phấn" của một "người lái đò" nhiệt huyết, thầy Hải
tâm sự: "Cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng sinh thời đã nói: "Nghề dạy học là
nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý, nghề sáng tạo nhất trong
những nghề sáng tạo vì nó đã sáng tạo ra những con người sáng tạo".
Khi
đã lựa chọn đi theo con đường nhà giáo, chúng ta phải quyết tâm yêu
nghề. Nghề giáo không tạo ra sản phẩm có giá trị cụ thể nhưng có thể tạo
ra những con người có giá trị cho xã hội".